Tuesday, October 10, 2017

Bí Mật Của Chàng Thợ May... - Chương 1

1. 

Mười năm trước, gia tộc Uchiha nổi tiếng với truyền thống lâu đời may quần áo cho vua chúa, trong đó không thể không nói đến hai anh em Uchiha Itachi và Uchiha Sasuke với tài hoa mà kể cả khó tính như đức vua cũng phải tán thưởng.

Nhưng rồi, trong một ngày mưa bão, truyền ra tin tức Uchiha Itachi vì muốn cưới một chàng trai, nhưng lại bị gia tộc phản đối, đã quyết định tàn sát hết cả một dòng họ Uchiha danh giá, chỉ bỏ sót lại người em trai Uchiha Sasuke với đôi tay tài hoa đã bị dập nát.

Sau này, đôi tay của Sasuke mặc dù được chữa khỏi, vẫn có thể tiếp tục truyền thống lâu dài của dòng họ. Nhưng từ trước đến giờ, gia tộc Uchiha chỉ truyền nghề cho con em trong tộc, không truyền cho ngoại tộc, Sasuke đã lấy lý do bị ám ảnh bởi cái chết của gia tộc mà sợ rằng sẽ không thể cưới một ai đó để duy trì dòng họ, cũng cho rằng một ngày nào đó khi cậu và người anh trai Itachi đã mất tích kia sẽ chết đi, Uchiha không còn một ai, cái nghề của gia tộc cũng sẽ biến mất. Cho nên xin lui về vùng đất của gia tộc để ẩn cư. Từ giờ đến khi chết, chỉ may cho mỗi hoàng tử hoặc công chúa một bộ đồ cưới duy nhất, để chúc mừng đám cưới.

Câu chuyện này ai cũng biết, và mười năm trôi qua vẫn chưa được lắng xuống, bởi năm nay, cô công chúa Sakura được đức vua cưng chiều hết mực, chuẩn bị lên kiệu hoa, làm dâu của thái tử nước láng giềng.

Mọi người trong quán trà đang kể hăng say, chàng trai đứng sau quầy phục vụ cũng mải mê lau cái chén đựng nước vừa mới rửa xong, khi nghe đến tin công chúa Sasuke sẽ cùng với vài người hầu gái của mình tiến đến vùng đất của gia tộc Uchiha, để Uchiha Sasuke có thể trực tiếp đo và may cho cô công chúa nhỏ chiếc váy cưới lộng lẫy, đột nhiên chàng trai để chiếc ly tuột khỏi tay, rơi xuống đất vỡ tan tành.

Người bưng bê trong quán nhìn thấy, vội vàng dìu chàng trai vào trong nhà. Cũng thật kỳ lạ, chàng trai dáng người cao lớn, rắn chắc, nhìn giống như là thường xuyên vận động, nhưng làn da lại tái nhợt, xanh xao, và cái bụng thì phình to một cách kì lạ, không giống như là suốt ngày ngồi một chỗ tạo thành, mà giống như một người phụ nữ đang mang thai.

Mọi người chưa ai kịp để ý, chàng trai đã vội vàng biến mất đằng sau cánh cửa u ám.

2.

Vùng đất của gia tộc Uchiha trước kia nằm sâu trong một dãy núi ở phía bắc của cung điện nhà vua, cây cối rậm rạp, những cây cổ thụ vươn mình lên cao vút, tán xòe rộng che kín cả bầu trời, khiến cho con đường đi vào vùng đất cũng chìm trong bóng tối và sương mù.

Sau vụ thảm sát, con đường càng trở nên âm u và lạnh lẽo, kể cả vào ban ngày cũng khiến người ta sởn da gà, cảm giác như sắp rời khỏi thế giới bên ngoài, để đi vào địa ngục.

Những tiếng động lạ, thi thoảng có tiếng gió rít gào nghe giống như những u hồn đang la hét khiến người đánh xe và đàn ngựa vội vã lao đi thật nhanh. Nhưng, bên trong xe ngựa lại chẳng hề cảm giác đến sự rùng rợn của rừng cây.

Sakura ngồi ở chính giữa của một bên ghế, đôi chân trắng trẻo treo lủng lẳng một đôi giày, gác lên cái ghế còn lại, dựa lưng vào thùng xe, mỉm cười nghe các người hầu và cô bạn thân Hinata nói ra đủ loại hào hứng, mơ mộng khi sắp được gặp con người mà ai cũng tò mò kia.

Đột nhiên, chiếc xe trở nên xóc nảy, tiếng đàn ngựa hí vang vọng trong khu rừng âm u, rồi đột nhiên dừng lại. Mọi thứ yên tĩnh mất một lúc, tiếng bước chân chậm rãi vang lên, rồi một giọng nói hơi khàn khàn vang lên khiến mấy cô gái vẫn chưa kịp hoàn hồn lại, đột nhiên nhảy dựng.

"Mời xuống xe, thưa công chúa. Từ chỗ này, chúng ta sẽ phải đi bộ đến căn nhà của tộc Uchiha."

Sakura khẽ nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng đi giày vào, sau đó đùn đẩy mấy cô hầu gái mở cửa xe và đi ra ngoài trước.

Xe ngựa dừng ở bên một cái cầu gỗ, bắc ngang qua vực sâu. Một chàng trai trẻ, dáng người cao ngất, khoác một chiếc áo choàng đen đang giúp người đánh xe ngựa chuyển đồ từ trên xe xuống. Lúc Sakura và cô bạn thân Hinata, vừa đi ra khỏi xe, mấy cô hầu gái đứng ríu vào với nhau, cúi gằm đầu xuống, nhưng không thể giấu hết đi được nét đỏ ửng giống như một cô gái lần đầu biết yêu. Phải nói rằng, chàng trai trẻ thật sự cuốn hút, đến mức, công chúa và cô tiểu thư cũng chỉ vì một ánh mắt của người kia, lập tức trở nên luống cuống.

Chàng trai trẻ nở một nụ cười, đi tới trước mặt công chúa, khẽ cúi người chào một cái.

"Chào công chúa, thần là Sasuke."

Sakura trở nên luống cuống, trái tim đập nhanh, thật may là công chúa còn nhớ bản thân còn có một vị hôn phu, và lần này đến đây để may váy cưới trong ngày cưới của cô và vị hôn phu đó. Ngẩn người một lúc, mới lên tiếng, cổ họng giống như bị thứ gì đó chặn ngang, khó khăn lắm mới nói to đủ để người đối diện nghe thấy.

"Chào ngài, tôi là Sakura. Nghe vua cha nói rằng ngài chỉ nhận lời may cho chúng tôi một bộ đồ duy nhất, cũng chính là bộ đồ cưới. Cho nên, tôi đã xin vua cha đến đây làm phiền ngài may cho tôi một chiếc váy cưới. Tôi sắp thành hôn."

"Thần rất sẵn lòng." Sasuke vẫn duy trì nụ cười mỉm của mình "Từ đây đến nhà của thần còn một đoạn đường nữa, nhưng vì không thể mang xe ngựa sang bên đó, nên làm phiền công chúa đi bộ một đoạn. Hi vọng công chúa không quá để ý."

"Tôi sẽ không." Sakura khẽ lắc đầu.

"Xin mời." Vừa nói, vừa vươn tay ra làm động tác mời.

3.

Ngôi nhà Sasuke đang ở chỉ là một phần còn sót lại của dinh thự gia tộc Uchiha sau vụ thảm sát của mười năm trước. Không biết bằng cách nào đó, Sasuke đã dỡ bỏ gần như toàn bộ dinh thự, kể cả nền móng để làm một cái sân trồng những loại cây tạo màu để nhuộm vải, có vẻ để tránh thú rừng vào quấy phá, cậu ta vẫn giữ nguyên toàn bộ bức tường bao xung quanh, và cánh cổng chính để ra vào.

Nhóm người nối đuôi nhau vượt qua khu vườn rộng thênh thang với đủ mọi loại cây cỏ kì lạ. Những cô gái líu ra líu ríu đoán xem từng loại cây sẽ được dùng để nhuộm màu cho vật dụng gì trên chiếc váy cưới của công chúa. Bọn họ đùn đẩy nhau một lúc, đến khi một cô hầu gái bỗng nhiên rụt rè lên tiếng.

"Sasuke đại nhân."

"Sao vậy?" Chàng trai trẻ dừng bước, quay lại, nở một nụ cười thân thiện.

"Ngài có thể giới thiệu cho chúng tôi biết loại cây nào, sẽ được tạo màu để nhuộm màu cho chiếc váy cưới của công chúa?" Một nụ cười đẹp của một chàng trai trẻ, luôn là sự hấp dẫn đối với những cô gái ngây thơ, xua tan đi sự sợ hãi trong lòng của họ.

Sasuke khẽ cười thành tiếng.

"Loại cây nào để tạo mầu sao?"

...

"Tất cả những loại cây ở đây, đều sẽ được sử dụng để tạo mầu nhuộm cho váy cưới của công chúa."

"Tất cả sao?" Những cô gái khẽ lẩm bẩm.

"Đúng vậy, tất cả."

4.

Phần nhà còn sót lại của dinh thự gia tộc Uchiha, được Sasuke cải tạo để ở và làm việc bao gồm một phòng khách, một phòng chứa vải, một phòng để may, một phòng tắm, và ba phòng ngủ.

Có một đoạn hành lang đi từ cửa ra vào xiên qua giữa phòng chứa vải và phòng may, đi vào phòng khách. Sasuke dẫn công chúa và những cô hầu gái đi vào phòng khách, đặt đồ đạc của mọi người xuống, dẫn công chúa đi sâu vào phía trong phòng khách, nơi đó có một cánh cửa dẫn tới hành lang chạy dọc qua các phòng ngủ.

"Bên tay trái của thần là phòng may, đối diện thẳng với nó là phòng ngủ của thần. Hai phòng đối diện trước mắt công chúa chính là phòng ngủ và phòng tắm. Ở phía hành lang gấp khúc chỗ phòng nghỉ của thần còn một phòng ngủ nữa." Sasuke mỉm cười, chỉ cho công chúa vị trí của từng phòng. "Mong công chúa giúp thần tự xắp xếp chỗ ngủ cho mình và những cô hầu gái. Thần sẽ quay lại đón người đánh xe ngựa, và chuẩn bị thức ăn cho chúng ta."

Sakura khẽ gật đầu "Tôi biết rồi. Nhưng, Sasuke đại nhân, tôi có thể tham quan phòng may của ngài không?"

"Thần nghĩ, chắc đức vua đã nói với công chúa về những quy định khi đến nơi này." Nụ cười của Sasuke chợt lạnh xuống dưới "Hi vọng công chúa vẫn còn nhớ."

"Tôi chỉ muốn được nhìn một chút mà thôi."

Sakura bĩu môi, cô công chúa nhỏ tuy rằng sắp kết hôn, nhưng vẫn luôn còn nét trẻ con trên gương mặt của mình, điều đó khiến cho cái bĩu môi nhỏ trông thật sự đáng yêu.

Nhưng có lẽ, ở trong một ngôi nhà giữa khu rừng u ám, sự đáng yêu được miêu tả như ánh sáng trong những câu chuyện cổ tích, lại dễ dàng bị bóng đêm dìm tắt.

"Mọi thứ đều phải được bảo mật. Nếu không, bất ngờ cũng chẳng được gọi là bất ngờ nữa." Sasuke lại cong cong khóe miệng "Đúng không, công chúa."

Cô công chúa tóc hồng khẽ gật gật đầu.

Sasuke dẫn công chúa quay trở lại phòng khách, nói với những cô hầu gái "Tôi lại phải ra ngoài một chuyến, trong lúc tôi đi, hi vọng mọi người sẽ sắp xếp xong đồ đạc của mình. Tôi không giỏi nấu nướng, cho nên, tôi sẽ mang đồ ăn về, hi vọng công chúa sẽ không phiền nếu như tôi mượn những cô hầu gái của người làm bữa tối cho chúng ta."

"Đương nhiên rồi." Mọi người đồng loạt lên tiếng.

"Vậy tôi đi đây." Sasuke mỉm cười, cầm một cây đuốc đi ra khỏi nhà.

5.

Sakura chọn căn phòng sâu trong chỗ rẽ hành lang trước cửa phòng của Sasuke, nàng ở đó cùng với người bạn tốt Hinata. Khi hai người vừa mới trải xong đệm giường, phía ngoài hành lang đã vang lên tiếng lao xao, tiếp theo đó, năm cô hầu gái hấp tấp chạy vào, líu ríu.

"Công chúa, công chúa. Phòng người không có cửa sổ sao?"

"Được rồi, Minan." Sakura cũng không muốn dập tắt sự hào hứng của bọn họ "Có chuyện gì vui sao?"

"Công chúa, Hinata tiểu thư, ở ngoài sân thật sự rất đẹp, tiếc rằng phòng của công chúa không có cửa sổ. Mọi người ra phòng khách xem đi."

"Thật sự đẹp sao?" Đôi mắt của cô công chúa tóc hồng sáng lên. "Hinata..."

"Mình sẽ ở lại dọn dẹp nốt. Công chúa ra đó xem cùng với bọn họ đi thôi." Hinata chậm rãi trả lời "Dọn dẹp xong mình sẽ ra cùng với mọi người."

"Hứa nhé."

Sakura vừa nói vừa chạy theo các cô hầu gái đi ra ngoài.

6.

Bên ngoài phòng khách có một cái cửa sổ thông ra phía bên hông nhà, cũng là bên phía của kho chứa vải nếu đi từ ngoài cửa vào.

Có lẽ là nơi dùng để nhuộm vải, bên ngoài sân để ba chiếc thùng gỗ to trên nền một khu đất trống, nhưng xung quanh khu đất trống lại được trồng đủ những loại hoa màu sắc, trong khu rừng âm u, ban ngày cũng giống như khi trời nhập nhoạng hoàng hôn, những loại hoa kia phát sáng ở một khu vực, ngay cả những cây cổ thụ, trĩu trịt những loại quả kì lạ, và những loại quả đó, cũng làm nhiệm vụ chiếu sáng.

"Thật đẹp." Mọi người đồng loạt trầm trồ, giọng nói khe khẽ, giống như sợ nói to thì khung cảnh lung linh bên ngoài cửa sổ sẽ đồng loạt biến mất vậy.

Ginu, là cô hầu gái nhỏ tuổi nhất, quay sang khẽ hỏi Sakura "Công chúa, chúng ta có thể ra ngoài xem sao?"

Sakura khẽ lắc đầu "Ta cũng không biết. Sasuke đại nhân chỉ nói không được vào phòng ngài ấy, phòng may, và phòng chứa vải."

"Nếu không được vào phòng chứa vải, vậy có phải là chúng ta sẽ không được ra xem khu vực nhuộm vải không?" Minan phụng phịu.

"Chắc không đâu." Cô hầu gái Bania chợt lên tiếng "Nhưng khi nãy, lúc đi vào căn nhà chúng ta không phải đều không nhìn thấy khu vực này sao, đó là một bức tường."

"Chắc muốn đi ra khu vực này, phải đi qua kho chứa vải." Sakura trầm tư.

"Hay là chúng ta leo qua cửa sổ đi." Ginu lém lỉnh "Chắc Sasuke đại nhân sẽ không giận đâu."

Bản tính trẻ con của Sakura lập tức bị sự tò mò của những cô hầu gái hấp dẫn. Sự lo lắng sẽ phải đối diện với nụ cười lạnh lẽo của Sasuke lập tức bị cô công chúa ném ra sau đầu.

Công chúa dùng đôi mắt long lanh nhìn những cô hầu gái mở ra cửa sổ, lần lượt đỡ nhau leo ra ngoài, tò mò nhìn khắp khu vườn với những loại cây kì lạ có thể phát sáng.

7.

Khi Hinata dọn dẹp xong phòng ngủ của cô và công chúa, men theo hành lang đi ra ngoài phòng khách đã là lúc công chúa và năm cô hầu gái đang khám phá khu vực nhuộm vải bên ngoài căn nhà.

Hinata còn không biết, bởi vì vừa đi đến chỗ rẽ, cô gái đã nhìn thấy một chàng trai tóc vàng đứng ở cửa thông từ phòng khách ra hành lang, đôi mắt nhìn chăm chú về phía trước, gần như không để ý đến sự hiện diện của cô từ những tiếng bước chân khô khốc vang lên trên hành lang vắng bóng người.

Cô gái đi lại gần chàng trai, vẫn không thấy chàng trai có hành động gì. Cô khẽ cắn môi, giọng nói thật nhẹ "Xin lỗi."

Lúc này chàng trai mới quay qua nhìn cô, gương mặt điển trai, mái tóc vàng, đôi mắt có chút mơ hồ, và làn da có chút tái nhợt. Không phải trắng sứ như Sasuke đại nhân, mà là xanh xao và tái nhợt.

"Anh là ai?"

"Naruto."

Thật sự là một chàng trai kiệm lời.

"Sao anh lại ở đây?"

"Đây là nhà tôi." Naruto vừa nói, vừa quay đầu nhìn về phía phương hướng lúc nãy anh đang nhìn.

"Anh đang nhìn gì vậy?" Hinata men theo hướng nhìn của chàng trai tóc vàng kì lạ, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy công chúa và những cô hầu gái đang cười đùa quanh những chiếc thùng to đùng.

"Bọn họ thật ồn." Chàng trai tóc vàng khẽ lên tiếng.

"Sao cơ?"

Hinata lại quay lại nhìn chàng trai. Căn nhà thật sự yên tĩnh, những tiếng ồn ở bên ngoài cửa sổ không đủ để phá tan sự yên tĩnh đến kì lạ của ngôi nhà. Nhưng không hiểu sao, chỉ nhìn ra bên ngoài, Hinata vẫn có cảm giác bản thân bị tiếng ồn từ bên ngoài gây ảnh hưởng khiến cho cô gái không nghe rõ Naruto nói gì.

"Bọn họ phá tan sự yên tĩnh của khu nhuộm vải."

Hinata vừa chợt mở miệng, đang định nói gì đó, cửa ra vào của ngôi nhà bị mở mạnh, theo sau đó là tiếng bước chân vội vàng. Chàng trai bên cạnh cô đã chạy về phía phòng may vá của căn nhà, cô chưa kịp đuổi theo, chàng trai đã biến mất.

Một bàn tay đặt lên trên vai Hinata, kèm theo là giọng nói khàn khàn của người đánh xe ngựa.

"Hinata tiểu thư, cô đang nhìn gì vậy?"

"Không, không có gì."

Bên ngoài khu vườn, công chúa và những cô gái đang mải mê tìm nơi phát ra một loại mùi lạ, bỗng nhiên bị sự xuất hiện của Sasuke bên trong cửa sổ làm cho ngây người.

Sasuke vốn dĩ đẹp trai, làn da trắng sứ của chàng trai dưới sự phụ trợ của ánh sáng phát ra từ những loại cây kì lạ, thật sự giống như một chàng hoàng tử trong những câu chuyện cổ tích.

Chỉ tiếc rằng, câu chuyện cổ tích không hề có thật.

Và gương mặt điển trai kia đang hiện diện một cơn giận không hề nhẹ.

"Công chúa Sakura, công chúa không nhớ những gì đức vua đã căn dặn sao?" Chàng trai tóc đen nhìn về phía những cô gái đang líu ríu đi về phía cửa sổ, giọng nói lạnh lẽo.

"Thật xin lỗi Sasuke đại nhân." Sakura mím môi "Tôi cho rằng chúng tôi có thể khám phá nơi này, vì trước lúc đi ngài không nhắc đến, và sự thật là, nơi này quá đẹp, nó khiến chúng tôi tò mò."

"Đúng vậy." Những cô hầu gái cũng đồng loạt lên tiếng.

Gia tộc Uchiha vốn dĩ không chỉ nổi bật bởi những bộ quần áo tinh tế, đẹp say lòng người, mà còn bởi sự bí ẩn của nó.

Dù gia tộc đã biến mất từ mười năm trước, nhưng sự bí ẩn này, vẫn luôn bị giấu kín, khiến cho ai cũng cảm thấy tò mò.

"Vậy để tôi nhắc nhở lại mọi người, căn nhà này, ngoại trừ hai phòng ngủ tôi đã để dành cho mọi người, và phòng khách, những nơi khác, không ai được đặt chân đến cho đến khi chiếc váy cưới được may xong, và mọi người rời khỏi đây." Gương mặt của chàng trai tóc đen trở nên nghiêm túc "Còn bây giờ, các quý cô đi ra ngoài đó bằng đường nào, thì hãy theo đường cũ trở về phòng khách đi thôi."

Nói xong, chàng trai tóc đen quay vào phòng khách, trở về phòng của mình.

Hết Chương 1.

4 comments:

  1. Khúc tả người đàn ông xanh xao làn da tái nhợt nhưng bụng lại phình to 1 cách kì lạ là kể về Kisame phải ko chị. Sau khi đọc chap 2 xong e mới bđ nghi ngờ

    ReplyDelete
    Replies
    1. Há há :v cô nghi ngờ thì cô nghi ngờ, chị hem thể bật mí được :))

      Delete