Author: Linh Miêu (=.=! đổi bút danh không biết bao nhiêu lần)
Disclaimer: 2 bạn trẻ là của Kishi sama, mình chỉ mượn hình tượng nhân vật để dựng nên một cốt truyện theo ý thích thôi.
Pairing: Naruto/Sasuke
Summery: Có những người vô duyên hết sức =.=! Cứ tự nhiên nhảy xổ vào cuộc đời người khác không xin phép.
Đôi ba lời của tác giả : Dạo này tôi lười lắm. Thời gian qua vừa mới ra trường, bao nhiêu là chuyện đổ ập đến. Nhiều lúc vào mail, thấy những tin nhắn mọi người gửi cho tôi ở ngôi nhà kia tôi cũng cảm thấy có lỗi lắm =.=! nhưng thực sự là không thể nào viết tiếp được, mong mọi người thông cảm vì những gì tôi không làm được như sự kỳ vọng của mọi người.
Đợt này tâm trạng, lại bắt đầu viết =.=! Chắc giờ tôi chỉ viết đoản thôi. Không đủ sức để ôm một bộ dài dài nào đó :D Vì tôi rất bận ^_^
Hi vọng mọi người vẫn còn thích những câu chuyện rời rạc của tôi.
* * *
Sasuke cho rằng, Naruto là kẻ không mời mà đến trong cuộc đời cậu. Tuy hơi bất ngờ, và có chút khó chịu lúc ban đầu, nhưng cậu cũng không cảm thấy chán ghét. Bởi, chính cậu cũng là người tạo cơ hội cho anh bước vào cuộc sống đầy tẻ nhạt của chính mình.
Câu chuyện bắt đầu từ một lần gặp tình cờ. Khi đó Sasuke đến nhà ông anh họ không mấy thân thiết của cậu để cọ cơm, và gặp một người bạn của ông anh cậu, theo lời cả ông anh thì hai người cùng lớp đại học, nhưng không quá thân. Và người kia thì cũng cọ cơm như cậu.
Khi đó, Naruto có chút tỏ vẻ muốn làm quen cậu nhóc. Và Sasuke tỏ ra có chút khó chịu. Nhưng cuối cùng thì cậu bé tóc đen vẫn gật đầu để chàng trai tóc vàng của chúng ta đưa về, để đỡ phiền ông anh của cậu nhóc, và cũng vì người kia...
... tiện đường.
Sasuke học lập trình.
Naruto học xây dựng, nhưng giữa đường đâm lái sang mảng làm web.
Đương nhiên là có người đưa đến cửa với lý do cùng sở thích, chả lẽ nào Sasuke không lợi dụng.
Và, ừ thì, Naruto là một tay không chuyên, chỉ học mót học lỏm, cho nên, lần đầu tiên cài win cho cậu bé tóc đen, đã làm mất toàn bộ số điểm mà sự thân thiện và nụ cười tỏa nắng mang lại suốt hơn một tháng trời anh mất công tích cóp.
Sasuke không nhớ là cậu đã mất bao nhiêu lâu để ngồi lầm bầm nguyền rủa cái tay gà mờ đã phá nát cái win bản quyền của cậu, cùng với toàn bộ số dữ liệu trong máy tính, để thay vào đó là một bản win crack.
Ấy vậy mà tên tóc vàng đó vẫn không biết xấu hổ, ngày ngày nhắn tin hỏi han cậu.
Sasuke dần làm quen với sự phiền phức đó của anh. Thế nên, khi ai đó thi thoảng mất tăm một vài ngày. Tóc đen đều thích bĩu môi và lầm bầm nguyền rủa.
---
Lần thứ hai Sasuke nhờ Naruto làm cho lớp cậu một trang web riêng để chia sẻ kinh nghiệm, viết bài và câu view lấy tiền cho vào quỹ của cả lớp.
Mọi chuyện tưởng chừng như suôn sẻ, cuối cùng, trang web sập chỉ sau một tháng cả lớp ra sức chia sẻ, quảng cáo, vì lượng truy cập nhiều và đột xuất, còn anh thì đăng kí cho web một cái host free thay vì bỏ tiền ra để mua như đã nói.
Cậu nhóc Sasuke xấu hổ với cả lớp, cho nên đương nhiên là sẽ trút sự bực mình lên anh.
Sasuke tự nhủ, cậu thật sự ghét cái tên không chuyên này. Chỉ biết nói, mà làm cái gì cũng hỏng bét.
Hai người cắt liên lạc với nhau một thời gian rất lâu.
Không biết lý do là do sự hời hợt trong cuộc nói chuyện của Sasuke, do cậu nhóc cố ý không liên lạc với Naruto, hay do Naruto tự cảm thấy xấu hổ khi làm hỏng việc của Sasuke, và cảm thấy bản thân không thể theo cái nghiệp làm trang web được nữa.
Đến khi hai người liên lạc lại.
Ừm, Sasuke là người chủ động liên lạc trước.
Khi đó, cậu nhóc vì thiếu tiền tiêu, muốn làm một cái web để lấy view kiếm tiền, vô tình tham gia vào một nhóm kiếm tiền trên mạng, thấy tên Naruto ở trong đó.
Thế nên Sasuke chủ động nhắn tin cho anh, hỏi kinh nghiệm. Ai bảo cậu nhóc quá gà mờ, học không đến nơi đến chốn đâu.
Hai người trao đổi, trao đổi.
Naruto lấy được cớ hẹn người ta ra ngoài gặp mặt.
Nghiệt duyên bắt đầu.
Sasuke không biết, vì sao cậu nhóc lại bị nụ cười của tên tóc vàng kia thu hút. Ừm thì, nụ cười đó, với cậu nhóc, chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là tươi quá mức một chút mà thôi.
Lần đầu tiên gặp lại, hai người ngồi với nhau cả một buổi chiều trong quán cà phê, anh giảng, và cậu ngồi nghe, mặc dù chả hiểu cái gì cả.
Sau đó thì, Naruto dẫn cậu nhóc đi ăn.
Sasuke vẫn nhớ như in câu nói của anh khi đó.
"Suất đặc biệt, cho một người đặc biệt."
Naruto vẫn nhận nhiệm vụ đưa Sasuke về. Ý muốn đưa đến tận cửa nhà, cuối cùng, toàn bị ai đó bắt dừng ở đầu ngõ.
* * *
Một ngày.
Naruto rủ Sasuke đi xem phim.
Bạn Sasuke chọn phim ma, nhưng sau đó lại đổi sang hoạt hình. Và cuối cùng thì cậu bé tóc đen vẫn phải ngậm ngùi xem phim ma cùng với ai đó.
Hậu quả là cậu bị mất ngủ vài ngày đêm liền, mà không dám lầm bầm nguyền rủa ai đó nữa. Sợ, nhỡ nguyền rủa người ta, người ta có bị làm sao, thì không còn ai đưa cậu đi xem phim nữa.
Sasuke cảm thấy bản thân đáng đời, ai bảo cậu ít bạn mà còn khó gần đâu.
Đến giờ, cậu vẫn nhớ hôm đó trời mưa lâm râm. Về đến nhà, theo thói quen lướt web, tự nhiên đọc được dòng trạng thái của một đứa bạn.
"Nghe kể, khi hai người hẹn hò mà gặp trời mưa, sẽ nên duyên vợ chồng."
Lúc đó, Sasuke cười đứa bạn kia mê tín. Tự nhủ rằng, cậu chẳng thích Naruto, chỉ là hơi có ấn tượng với anh thôi, chắc chẳng đến với nhau được đâu.
Huống hồ, công việc người ta chưa ổn định, cậu thì thất nghiệp. Thân mình còn chưa lo xong.
Yêu với đương là cái quái gì?
* * *
Có vài lần, trong lúc nhắn tin, Naruto cố ý nhắc khéo Sasuke về hôn nhân.
Sasuke nghĩ, tên này lại đang lái đề tài sang việc thăm dò xem cậu có cảm tình với anh chưa ấy mà.
Cậu bĩu môi, nói một loạt, nội dung đại loại, muốn kiếm tiền để sau già rồi vào trại dưỡng lão, chứ không muốn trói bản thân vào sợi dây hôn nhân.
Mãi sau này, khi về già, được thỏa nguyện vào trại dưỡng lão, Sasuke chỉ biết thở dài.
Cậu đã tính vào trại dưỡng lão một mình, và nói không với hôn nhân. Tại sao, lại có một ông chồng tóc trắng đi theo cùng là thế quái nào?
Tất cả là lỗi tại Naruto?
Không.
Tất cả là lỗi tại Sasuke...
Đúng vậy đó...
Một ngày, sau buổi xem phim ma hôm trước. Sasuke rảnh, à, không hẳn, cậu bùng học và không biết đi đâu cho riết thời gian, thế là nhắn tin cho ai đó...
Ai đó lúc đấy đang ở cách cậu rất xa. Và nói rằng cậu phải chờ rất lâu.
Sasuke lang thang ở trung tâm thương mại, ăn tối một mình.
Và quyết tâm chờ ai đó.
Lúc Naruto về tới nơi, thì cũng đã muộn.
Anh rủ cậu đi ăn, cậu nói là cậu ăn rồi. Nhưng anh đói, cho nên hai người vẫn đi tìm chỗ ăn tối.
Anh ăn, cậu nhìn.
Lúc ăn xong, trả tiền. Trời lại mưa.
Và Sasuke cảm thấy, cậu thật xui xẻo.
Vì mưa tự nhiên cột anh với cậu.
Hôm đó, Sasuke chỉ kịp ngồi nhìn Naruto ăn. Anh ăn xong, cậu đi về. Và cậu nhóc tóc đen luôn cảm thấy hành động của cậu, có chút kỳ quặc.
Ừm, vô cùng kì quặc.
Nó giống như, cậu đang ngầm tỏ vẻ cậu thích anh thì phải.
Thật ngốc.
Cơn mưa chết tiệt.
Naruto chết tiệt.
Và cuộc hôn nhân...
Chết tiệt.
Nhưng mà...
Sasuke cảm thấy hạnh phúc.
HẾT.
Đôi lời của tác giả : Ừm, tôi viết bộ này lâu lắm rồi :v Định up nó thay cho bộ Bí Mật Của Chàng Thợ May ngày 10/10 cơ :v Nhưng nghĩ sao lại để đến nay mới up.
Dù sao thì :v Chúc mọi người một ngày 23/10 được đọc thật nhiều dou, nhiều fic về cặp đôi này :v
No comments:
Post a Comment