Tác giả : Linh Miêu
Thể loại : tình yêu đực x đực, thú x thú (đó là sở thích của tôi ^_^ ) , ngọt, à, có một chút thành phần ngôn tình.
Cặp đôi : Mèo trắng x Chó Xám
Nhân vật phụ : Mèo Nâu, cô chủ nhỏ, chàng trai hàng xóm.
Cuối thu, trời thường đổ những cơn mưa đột ngột.
Mèo trắng ngồi trước cửa nhà, nhìn những chiếc xe máy rú ga đi ngang qua khiến những vũng nước bắn tung tóe ra xung quanh, bắn ướt đẫm bộ lông của con Chó Xám mới được nhà đối diện nhận nuôi.
Mèo Nâu ngồi ở mép cửa nhà nhìn con chó nhỏ tội nghiệp đang ngước đôi mắt ướt át cố gắng tìm khoảng thời gian con ngõ nhỏ không có xe qua lại, cố gắng chạy về phía Mèo Trắng, khẽ ngoe nguẩy đuôi, trêu ghẹo.
"Không chạy sang dẫn nó sang bên này?"
Trong con ngõ nhỏ, những ngôi nhà không hề có cổng, chỉ có cửa ra vào nhà này đối diện với cửa ra vào nhà kia. Ở nhà của hai con mèo, cô chủ nhỏ của chúng để luôn cả cái ổ ấm áp ở phòng khách, lúc nhà đối diện ôm Chó Xám về nhà, cô chủ nhỏ cũng thân thiện chuẩn bị cho nó một cái ổ và một ít thức ăn để mỗi khi nó chạy sang bên này đều không muốn trở về nữa. Mèo Nâu cho rằng cô chủ nhỏ làm thế để trả thù hàng xóm vì đã không cho cô xờ xờ Chó Xám một cái. Nhưng đến khi Mèo Trắng di chuyển cái ổ của Chó Xám vào trong cái ổ to đùng của mình, Mèo Nâu lại bắt đầu có suy nghĩ, cô chủ nhỏ đang dụ dỗ vợ về cho bạn mèo của nó.
Mèo Trắng nhìn Chó Xám tội nghiệp di chuyển thân hình có chút mập mạp của nó về phía mình, chỉ ngoe nguẩy cái đuôi duyên dáng ngồi yên tại chỗ, không trả lời bạn mèo, cũng không đứng dậy đón Chó Xám.
Đến khi Chó Xám chạy sang đến cửa nhà, đang giũ giũ bộ lông ẩm ướt của mình trước khi đi vào trong nhà, thì Mèo Trắng mới đứng dậy, di chuyển chậu cát tắm ra trước cửa nhà.
"Vào đây luôn đi."
Chó Xám ngoan ngoãn nghe lời, nhảy vào trong đống cát cọ cọ vài cái. Lúc này Mèo Nâu cũng chẳng tiện nói cái gì, lặng lẽ đi ra khỏi cửa nhà, tìm mấy em mèo hàng xóm giải tỏa nỗi cô đơn trong một buổi chiều lạnh lẽo.
Khi bộ lông dần dần bị lớp cát hút khô hơi nước ẩm ướt, Chó Xám ngẩng đầu lên nhìn Mèo Trắng, trên đầu, ở vành tai vẫn còn bị dính một lớp cát màu trắng, khiến con chó nhỏ trông có vẻ ngốc nghếch một cách đáng yêu.
Mèo Trắng đưa chân trước lên dùng đệm thịt vuốt ve cái đầu của Chó Xám, phẩy hết phần cát dính trên đầu nó đi, rồi cúi đầu, khẽ liếm liếm một cái lên đỉnh đầu của nó, giống như an ủi.
----****----
Cô chủ nhỏ đi ra phòng khách, nhìn thấy Chó Xám đang nằm ủ người trong ổ của Mèo Trắng, nhìn về phía cánh cửa hơi khép hờ của nhà hàng xóm, cười một cách khiêu khích, khiến chàng trai nhà hàng xóm trợn mắt, nhìn quanh phòng khách của nhà mình, không thấy bóng dáng của Chó Xám đâu cả, đành phải thở phì phò vì tức giận, mở cửa hùng hổ chạy sang nhà đối diện đòi chó.
Cô chủ nhỏ vừa thấy chàng trai hàng xóm đi đến cửa nhà mình, chống nạnh trêu chọc.
"Bao giờ anh mới chịu gả Chó Xám cho Mèo Trắng nhà tôi chứ, dù sao thì nó cũng suốt ngày chạy sang nhà tôi ngủ với Mèo Trắng, anh không sợ con anh mang tiếng à?"
Chàng trai hàng xóm túm Chó Xám ra khỏi cái ổ ấm áp của Mèo Trắng, ôm chó nhỏ vào trong lòng, gân cổ lên cãi lại cô chủ nhỏ.
"Gả cái gì mà gả, mang tiếng cái gì, Chó Xám nhà tôi là đực, con mèo nhà cô cũng là đực."
"Ai nói đực thì không thể yêu đực."
"Bỏ ngay cái suy nghĩ hủ nữ của cô ra khỏi người Chó Xám nhà tôi." Chàng trai hàng xóm tức đến mức thở phì phò. "Mà có gả, cô gả con mèo của cô sang nhà tôi."
"Làm gì có chuyện đó, Mèo Trắng nhà tôi là công, gả Chó Xám cho mèo nhà tôi là lẽ đương nhiên."
"Còn lâu."
Chàng trai hàng xóm hùng hổ ôm Chó Xám về nhà, để lại cô chủ nhỏ đứng im một lúc lẩm bẩm những từ ngữ không rõ nghĩa, và đôi mắt khó hiểu của Mèo Trắng.
----***----
Lại một buổi sáng mùa thu mưa rơi tí tách.
Con ngõ nhỏ bị những ban công san sát khiến cho ngõ nhỏ trở nên xám xịt. Chó Xám nằm cuộn tròn bên cạnh Mèo Trắng, đuôi của hai con vật nhỏ cuốn cuốn lấy nhau, giữa một cái ổ được phủ một lớp bông mềm, và vài món đồ chơi nhồi bông nho nhỏ, nom có vẻ ấm áp.
Mèo Trắng nằm úp sấp, ủ bốn chân xuống dưới cái bụng với đường cong duyên dáng, đầu xoay ra ngoài cửa, nhìn từng chiếc xe lam lướt qua lướt lại trước cửa nhà, thi thoảng bị hành động cựa quậy của Chó Xám làm phân tâm, quay sang dùng đôi mắt lim dim lườm chó nhỏ một cái, rồi lại quay đầu nhìn về phía cánh cửa khóa kín của nhà đối diện.
Hôm nay chàng trai hàng xóm có việc ra ngoài, nên dù không muốn, anh cũng phải ngậm ngùi ôm Chó Xám sang gửi cho mẹ của cô chủ nhỏ nhờ chăm sóc hộ, bỏ ngoài tai lời trêu ghẹo của cô chủ nhỏ.
Đôi lúc, người ta cảm giác hai con vật hình như bị gửi nhầm chủ. Chó Xám thường hay làm những hành động nghịch ngợm khiến Mèo Trắng chán ghét, còn cô chủ nhỏ lại thường hay dùng những lời trêu ghẹo để thu hút sự chú ý của chàng trai hàng xóm. Lẽ ra, chúng nó phải đổi chủ cho nhau mới đúng.
Khi Mèo Trắng lần thứ tư quay sang dùng ánh mắt màu xanh biếc cảnh cáo Chó Xám không được tiếp tục cọ quậy ngang dọc, thì tiếng xe lam ầm ầm vang lên ở một đầu của ngõ nhỏ.
Tiếng một người đàn ông oang oang vang lên, hòa vào tiếng máy xe lam xình xịch khiến ngõ nhỏ trở nên ồn ào. Đúng lúc đó, Mèo Nâu từ đâu đó nhảy vọt vào trong nhà, dẫn theo một cô mèo cái với bộ lông trắng bông đầy xinh đẹp, thu hút sự chú ý của Chó Xám.
Lông của Mèo Trắng cũng rất đẹp, nhưng màu lông của Mèo Trắng là một màu trắng thuần, khác với cô mèo cái kia, bộ lông của cô điểm thêm một vài vệt màu da cam ngộ nghĩnh, khiến Chó Xám cảm thấy tò mò.
Nhưng nó cũng chỉ tò mò một lúc mà thôi, sau đó lại ngoáy tít cái đuôi cong cong, dụi dụi vào người Mèo Trắng, tỏ vẻ muốn chui xuống dưới bụng của Mèo Trắng nằm cho đỡ lạnh.
Mèo Trắng quyết tâm không để ý đến Chó Xám, nó vẫn nằm im, giấy bốn chân xuống dưới bụng, đầu quay về phía bạn mèo, và cô mèo cái xinh xắn.
Đến Mèo còn thích đực cái, nói gì đến con người. Mèo Trắng biết, dựa trên báo đài, ti vi, hiện nay người ta cũng không còn quá kì thị những con người đồng tính, những mối quan hệ đồng tính, nhưng vẫn có những gia đình không chấp nhận được người trong nhà mình là đồng tính.
Đôi lúc mèo trắng cảm thấy thật may, vì ít ra chúng nó là động vật, sẽ không bị quá nhiều áp lực như con người, huống hồ, chúng nó còn có một cô chủ nhỏ là hủ nữ - một loại người có những suy nghĩ kì lạ.
Mèo Nâu dẫn cô mèo cái về cái ổ bề bộn của nó, hai con mèo ấp nhau, vừa bắn tim hồng tung tóe, vừa ăn cái xúc xích lạnh ngắt trong khay thức ăn mà Mèo Nâu cố ý để dành bữa sáng mới có được.
Mèo Trắng cảm thấy tim hồng quá chói mắt, quyết định bỏ qua ánh mắt đầy khiêu khích của bạn mèo, quay người, cắn Chó Xám một cái, khiến con chó nhỏ kêu lên ư ử, ngồi yên về một góc ổ, dùng đôi mắt ướt át nhìn Mèo Trắng đầy tội nghiệp.
"Nhìn cái gì, bò lại đây." Mèo Trắng khẽ quát Chó Xám.
Chó Xám lại vội vã ngoáy lộn cái đuôi cong xù của nó, hớn hở chạy lại, nhưng chưa chạy đến nơi, đã bị Mèo Trắng vật nằm ngang xuống nệm, rồi bị Mèo Trắng dùng cả bốn chân ôm lấy, cái đuôi duyên dáng của mèo đè lại cái đuôi ngoáy tít của Chó Xám, không cho nó phát ra bất kì tiếng động nào cả. Hai con vật cứ thế nằm ôm nhau, chìm vào một giấc ngủ ngắn trong thời tiết mưa rơi lạnh lẽo.
----***----
Lại một ngày trời mưa.
Chàng trai hàng xóm đang cho Chó Xám ăn, thì nghe thấy tiếng xe máy dừng ở cửa nhà đối diện.
Hôm nay cô chủ nhỏ đi học cùng với một cô bạn khác. Hai cô gái nói nói cười cười vui vẻ, không hiểu sao tiếng nói cười lại khiến chàng trai hàng xóm cảm thấy có chút khó chịu.
Chàng trai hàng xóm đặt hộp thức ăn cho chó sang một bên, đi ra trước cửa, nói với hai cô gái.
"Giữa trưa thì nói nhỏ thôi, ồn thế, hàng xóm người ta còn nghỉ ngơi."
"Việc gì đến anh." Cô chủ nhỏ cãi lại. "Chúng tôi làm gì là việc của chúng tôi."
"Đây là phép lịch sự tối thiểu, cô không hiểu à?" Chàng trai hàng xóm nghiến răng nghiến lợi.
"Khi nào anh gả Chó Xám nhà anh cho Mèo Trắng nhà tôi thì lúc đó có lẽ tôi mới hiểu được."
Mẹ của cô chủ nhỏ lúc này đang đứng ở đầu ngõ nói nói cười cười với bà bán hoa quả, thấy bầu không khí giữa hai nhà bắt đầu dày đặc mùi thuốc súng, vội vàng lên tiếng can ngăn.
"Hai cái đứa này, suốt ngày như chó với mèo, nhìn Chó Xám với Mèo Trắng mà học hỏi, một chó một mèo mà còn tình cảm hơn cả hai đứa."
"Đó là vì...." Cô chủ nhỏ vội vàng lên tiếng định trêu chọc chàng trai hàng xóm, nhưng đã bị mẹ mình cắt lời.
"Đi học thì đi học đi, lắm chuyện quá. Anh nói đúng rồi còn cãi cái gì, giữa trưa, người ta đang nghỉ ngơi, cứ làm ồn."
Cô chủ nhỏ lẩm bẩm, lườm chàng trai hàng xóm một cái, sau đó leo lên xe máy của bạn mình đi học.
Chàng trai hàng xóm bị cô chủ nhỏ lườm, chẳng hiểu ra làm sao, ngẩn người mất một lúc, đến khi tiếng xe máy của bạn cô chủ nhỏ không còn vang vọng trong con ngõ nhỏ, anh mới tỉnh táo lại. Định quay người vào trong nhà, thì lại giật mình nhìn về phòng khách của nhà hàng xóm, không biết từ lúc nào, Chó Xám đã chạy vọt sang bên nhà đối diện, ngoáy đuôi loạn lên, chạy quanh Mèo Trắng, trêu chọc nó.
Mèo Trắng ngồi im ở trước cửa, bộ dáng ngán ngẩm, tỏ vẻ chán nản với hành động ngốc nghếch của Chó Xám.
Chẳng hiểu sao, chàng trai hàng xóm lại ngồi phệt đít xuống trước cửa nhà mình, một tay ôm đầu gối, một tay chống cằm nhìn về phía hai con vật nhỏ. Chủ yếu là tập trung nhìn bộ dạng hiếu động, ngốc nghếch của Chó Xám nhà mình, đầu óc cảm thấy trống rỗng, bỗng nhiên thở dài mà chẳng hiểu vì sao.
----***----
Trời trở lạnh một cách đột ngột, giống như những ngày nắng gắt mấy hôm trước chỉ là hư ảo. Chàng trai hàng xóm đang ngồi lắp ráp, xắp xếp cho Chó Xám nhà mình một cái ổ thật đẹp, thật ấm áp, thì thấy cô chủ nhỏ cầm hai hộp quà một to một nhỏ sang nhà mình.
Cô chủ nhỏ đối diện với ánh mắt khó hiểu của chàng trai hàng xóm thì bắt đầu ấp úng. Cũng may, Mèo Trắng và Mèo Nâu chạy sang kịp lúc, hai con mèo dùng cái đầu mượt mà cọ cọ hai bên ống quần của cô chủ nhỏ, giống như lấy lại cho cô chủ nhỏ một chút tinh thần.
Chó Xám nhìn thấy Mèo Trắng đi sang nhà mình, bắt đầu ngoáy đuôi loạn lên, chạy đến bên cạnh Mèo Trắng, sau đó chạy vào trong cái ổ mà chàng trai hàng xóm đang làm dở, dùng đôi mắt ướt át, long lanh nhìn Mèo Trắng, giống như đang khoe khoang một món đồ mà bản thân rất thích.
Cô chủ nhỏ ngồi xổm xuống, đặt cái hộp nhỏ vào trong cái ổ mà chàng trai hàng xóm đang làm, khẽ nói.
"Em sắp đi du học rồi, nên tranh thủ sang hỏi cưới Chó Xám cho Mèo Trắng. Tiện đưa hai đứa sang bên kia luôn."
Chàng trai hàng xóm định phản bác lại, nhưng nhìn bộ dáng buồn bã của cô chủ nhỏ, không hiểu làm sao không thể mở miệng được, chỉ đành im lặng chờ đợi xem cô chủ nhỏ sẽ làm gì tiếp theo. Nhưng không nghĩ rằng, cô chủ nhỏ dúi hộp quà to vào trong tay anh, giọng nói giống như sắp khóc.
"Đây là lễ hỏi, bố của Chó Xám có đồng ý làm thông gia với em không? Chờ em du học về, hai thông gia chúng ta có thể ở chung một nhà..."
Tối hôm đó, trời đổ mưa rào rạt.
Cơn mưa ập xuống bất ngờ khiến cô chủ nhỏ giật mình, không đủ dũng cảm để nghe câu trả lời của chàng trai hàng xóm, đã vội vã vượt qua tấm màn mưa mỏng để trở về nhà của mình.
Chàng trai hàng xóm cũng không biết phải đối diện với chuyện này thế nào? Ngày hôm sau lựa chọn trốn tránh bằng cách đưa Chó Xám cùng với một đống vật dụng của nó sang gửi mẹ của cô hàng xóm, vội vàng thu xếp xách va li rời đi, định tránh ở đâu đó một thời gian.
Còn cô chủ nhỏ, quyết tâm ôm cả Chó Xám đi sang nơi mình du học cùng với Mèo Trắng, giống như một loại trả thù cho sự nhút nhát của chàng trai mà cô thầm mến rất lâu.
----***----
Một ngày trời mưa lất phất ở nơi cô chủ nhỏ du học.
Chó Xám nằm trong ổ, cụp đuôi, cụp tai, ánh mắt ướt át nhìn ra phía sân vườn nơi cô chủ nhỏ thuê trọ, nơi đó, Mèo Trắng đang cười híp mắt nói chuyện với con mèo đực có bộ lông rêu bóng mượt, thân hình mũm mĩm đáng yêu, càng nhìn, càng khiến Chó Xám cảm thấy buồn bực.
Chó Xám thuộc giống chó kiến lai chó teacup, vì dòng máu teacup hơi nhiều, cho nên nó khẳng định có lớn lên cũng chỉ to hơn Mèo Trắng một chút, nhưng càng lớn, cái bụng căng tròn, thân hình mập mạp của nó càng ngày càng biến mất, cái bụng của nó xuất hiện đường cong đẹp đẽ, vì hay vận động chạy đi chạy lại quanh Mèo Trắng, tứ chi trở nên rắn chắc, khỏe mạnh, chỉ có cái mặt của nó càng ngày càng ngốc, với đôi tai một bên cụp một bên vểnh đầy đáng yêu.
Thế nhưng, từ ngày được cô chủ nhỏ đưa đi theo Mèo Trắng, nó càng cảm thấy buồn.
Ở đất nước này, đồng tính gần như hòa nhập với xã hội một cách bình thường. Hôn nhân đồng tính trở thành hợp pháp, dẫn đến động vật đồng tính cũng trở nên nhan nhản.
Chó Xám cảm thấy ghen tị với những con mèo đực suốt ngày quẩn quanh Mèo Trắng của nó. Mặc cho nó vẫn nghịch ngợm như trước, Mèo Trắng cũng không dùng đôi mắt xinh đẹp kia lườm nguýt cảnh cáo nó, mà chỉ dùng một chân đẩy nó sang chỗ khác, không muốn cho nó lại gần mình, cũng không cho nó liếm láp bộ lông trắng muốt nữa.
Mèo Nâu bị cô chủ nhỏ để ở nhà cho mẹ nuôi, cho nên cả căn nhà chỉ còn lại một mình nó, chỉ có thể cuộn tròn trong cái ổ, dùng cái giọng nức nở kể tội với đám thú bông vô tri vô giác.
Chó Xám thút thít kể lể với đám thú bông được một lúc, cảm thấy mệt mỏi, hòa với cảm giác ủy khuất, nó cuộn người lại, thiu thiu ngủ, thì bị một cái chân dẫm lên trên người khiến cho bừng tỉnh.
Mèo Trắng nở một nụ cười ấm áp nhìn Chó Xám.
"Lại làm sao?"
Chó Xám phụng phịu "Mèo Trắng có người khác, không còn thương Chó Xám nữa."
"Chó Xám ghen sao?"
"Đương nhiên?" Chó Xám vội vàng ngồi dậy, dùng cái đầu tội nghiệp cọ cọ vào người Mèo Trắng "Chó Xám được cô chủ cưới về cho Mèo Trắng, Chó Xám chỉ có một mình Mèo Trắng."
"Vậy sao?" Mèo Trắng cười híp mắt.
Chó Xám vội vàng gật đầu.
Mèo Trắng nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm lên gốc tai của Chó Xám một cái, sau đó quay người, dùng cái đuôi xinh đẹp dắt Chó Xám đi theo mình.
"Ra đây một chút."
Chó Xám không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng thấy sự chú ý của Mèo Trắng đang tập trung cho nó, lập tức vất hết mọi ủy khuất ở sau đầu, ngoáy đuôi loạn lên, vội vàng chạy theo sau Mèo Trắng đi đến một góc vườn.
Ở một góc vườn, một đám mèo hoang trộn lẫn với vài con mèo nhà đang ngồi im xung quanh một cái bàn gỗ nhỏ sạch sẽ. Trên bàn gỗ là một cái bánh gato xinh xắn, thơm nức, cắm một cây nến hồng đang cháy bập bùng.
Lúc này cơn mưa cũng đã tạnh, nhưng những đám mây vẫn khiến cho bầu trời trở nên u ám, ánh nến trở nên rõ ràng dưới nền trời xám trắng.
Chó Xám không còn suy nghĩ được đám mèo làm thế nào để lôi được hẳn một cái bàn nhỏ sạch sẽ ra góc vườn, cùng với việc chúng nó kiếm đâu ra được một cái bánh kem thật đẹp, nó vẫn còn đang ngẩn người, dùng đôi mắt ngốc nghếch của mình nhìn chằm chằm vào bất ngờ ngay trước mắt.
Mèo Trắng dùng cái đuôi của mình, khẽ vuốt ve bộ lông của Chó Xám, từ từ chờ đợi Chó Xám tỉnh hồn lại. Sau đó, cả đám mèo cười ầm lên khi thấy Chó Xám giật mình, ngồi phệt xuống nền cỏ.
Chó Xám dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn Mèo Trắng, cũng tranh thủ chờ đợi lời giải thích.
"Thích không?" Mèo Trắng dí sát đôi mắt màu xanh lại gần gương mặt ngốc ngốc của Chó Xám.
Chó Xám vội vàng gật đầu.
"Đây là quà kỉ niệm nửa năm ngày cưới nha. Lão bà, đến đây..." Mèo Trắng vừa nói, vừa dùng cái đuôi quấn lấy chân trước của Chó Xám, dắt nó lại gần cái bánh "Ăn bánh đi."
Chó Xám chậm chạp dùng đầu lưỡi lốm đốm của nó liếm một cái lên lớp kem mềm mịn của cái bánh, vị ngọt hòa tan trong nước bọt khiến nó cảm nhận được sự chiều chuộng và bao dung mà Mèo Trắng dành cho chính mình.
Chó Xám đang mải mê tận hưởng niềm vui nho nhỏ mà Mèo Trắng mang lại, thì Mèo Trắng lại tiếp tục tặng nó một sự bất ngờ nho nhỏ nữa. Mèo Trắng đứng thẳng bốn chân, trịnh trọng nói.
"Lão bà Chó Xám, ngươi có biết là lão công thương ngươi rất nhiều không?"
Bộ não vốn nhỏ của Chó Xám lập tức trống rỗng. Nó giữ nguyên bộ dạng ngốc nghếch với cái lưỡi lốm đốm dính đầy kem thè ra khỏi miệng, cứng ngắc gật đầu.
Đám mèo xung quanh lại một lần nữa trở nên ồn ào.
----***----
Một ngày trời mưa khác.
Chó Xám đang hạnh phúc nằm trong ổ nhỏ cùng với Mèo Trắng, chúng nó đang nhìn ra phía cổng nhà, cùng nhau ngắm mưa. Thì có một chàng trai trẻ khoác ba lô đi đến cạnh cổng, bấm chuông.
Cô chủ nhỏ lúc này đang ngồi chơi điện tử trên máy tính bị tiếng chuông cửa làm cho giật mình. Nhìn qua cửa sổ thấy chàng trai ở ngoài cổng, vội vàng đứng dậy chạy ra mở cửa.
Chàng trai trẻ chính là anh hàng xóm, bố của Chó Xám, cũng là bố vợ của Mèo Trắng, mặc một cái áo phao màu xanh đậm, khoác ba lô, nhìn cô chủ nhỏ, nở một nụ cười ngượng ngùng.
"Cô thông gia, tôi sang thăm con trai. Nhân tiện, xin phép gửi lời đến mẹ của con rể tôi, là tôi sẵn sàng chờ phía thông gia về ở chung một nhà."
End.
No comments:
Post a Comment